Gửi người chồng vô tâm: Ngay cả khi em đã buông tay, anh vẫn chưa hề hay biết...

by - 11:34:00 PM

Ngay cả giờ phút này, khi em đã quyết định buông tay anh, anh cũng chẳng hề hay biết. Vì em đã quá mỏi mệt với những cô đơn buồn tủi. Cuộc đời đàn bà của em đã quá héo mòn đến mức chẳng còn chịu nổi nữa.
Khi em viết những dòng này, chắc anh vẫn đang mải mê những cuộc vui không dứt. Hôm nay là kỷ niệm 7 năm ngày cưới của em và anh, là lần thứ 4 em đợi mải miết chẳng thấy anh về. Rồi em lại thu dọn đồ đã làm như chưa có chuyện gì xảy ra. Anh về khi trời đã tờ mờ sáng, vẫn chẳng để ý trong tủ là bao món em đã chuẩn bị, là chiếc bánh kem em đã học làm từ lâu. Anh cũng chẳng màng em đã trải qua một đêm chẳng chợp mắt nổi. Vừa đặt lưng xuống giường là như hai kẻ xa lạ nằm bên nhau. Em và anh đã như thế hơn 5 năm nay, liệu anh có nhận ra?
Em luôn biết anh có những ước mơ và đam mê rất lớn. Em bằng lòng đứng sau những điều đó và chấp nhận nó ngay từ khi đồng ý làm vợ của anh. Vì em tôn trọng anh và em đã tin mình có thể là hậu phương vững chắc để anh thực hiện điều mình mong muốn. Mọi người vợ trên thế gian này đều có thể làm điều đó vì chồng. Nhưng với một điều kiện đơn giản lắm anh à, rằng em cũng cần được yêu thương. Chẳng phải vợ là để yêu thương sao anh? Không phải chỉ để đợi chờ, để lên giường, để chăm lo mải miết không biết mệt nghỉ cho gia đình.

Anh biết không, đàn bà vốn rất đơn giản. Anh cho họ một yêu thương, họ có thể trả lại anh trăm ngàn những thiết tha ấm áp khác. Em đã luôn nghĩ, chẳng có sự bận rộn nào có thể vượt qua cả yêu thương và quan tâm mà ta muốn dành cho người mình trân trọng. Nhưng có lẽ điều này đã không đúng với anh. Anh bận rộn đến mức một tin nhắn, một lời hỏi thăm chỉ mất vài giây cũng tiếc rẻ với em. Anh bận đến mức quên rằng mình cũng có một người vợ đang đợi chờ yêu thương ở nhà. Vậy sao anh vẫn luôn nhớ những cuộc rượu chè, dâm bận tiệc tùng không dứt? Anh à, em đã đứng đây đợi anh quay lại quá lâu rồi. Lâu đến mức đã không đếm xuể nổi bao ngày anh không tồn tại trong cuộc sống của mẹ con em.
Anh vô tâm đến mức không hề biết em đã từng có ý nghĩ sẽ ngoại tình nữa mà. Đó là người đàn ông luôn lặng lẽ bên em những ngày anh không về. Là người đàn ông sẵn sàng nghe em nói khi anh vẫn đang một chén hai ly với bạn bè thâu đêm. Là người đàn ông chỉ cần một tiếng em nhờ vả là đã có thể chạy ngay đến bên em. Em không phải đợi, chẳng phải chờ, cũng thôi mong ngóng. Đã có lúc em đã muốn buông tay anh, chỉ là anh chẳng hề hay biết.
Khi ấy, em đã mong mỏi đến xót xa rằng chỉ cần một cái níu tay của anh thôi, em sẵn sàng quay về thú tội. Chỉ cần anh một lần nhìn về phía em cũng đã đủ kéo em ra khỏi sai trái đó. Nhưng ngay cả một cái nhìn anh cũng không dành cho em. Em bảo có anh bạn đến đón đi cà phê, anh vẫn không ngẩng đầu khỏi màn hình laptop. Em đứng một hồi lâu thật xinh đẹp trước mặt anh, anh cũng chẳng màng, chỉ bảo em đi chơi với bạn đi. Em đi thật, vì giận, vì không cầm lòng được buồn tủi. Đó là lần đầu tiên trong đời em muốn ly hôn, với người em tin sẽ ở bên đến cuối đời.


Nhưng đàn bà vẫn luôn nghĩ cho gia đình, ngay cả khi lòng đã đầy những vết thương đau lòng. Em không muốn con mình thiếu vắng ba, dù người cha ấy đến cả việc con học lớp mấy rồi cũng có khi nhầm lẫn. Em vẫn nuôi hy vọng có thể cho con một gia đình đầy đủ cả cha lẫn mẹ. Em đã từng nghĩ em sẽ yêu con luôn cả phần của anh, dù mỗi ngày anh vẫn quay về nhà. Em đã nghĩ những đắm say ngoài kia chỉ là dại dột. Và cũng có thể vì em yêu anh hơn hết thảy những vụng dại ấy. Em cũng đã từng nghĩ, phải chi em có thể hư hỏng một lần để anh có thể níu em ở lại. Nhưng dần rồi em lại nhận ra, chẳng điều gì có thể khiến anh thôi vô tâm với em nữa. Em vẫn đứng sau hằng dài những thứ anh quan tâm như thế.
Ngay cả giờ phút này, khi em đã quyết định buông tay anh, anh cũng chẳng hề hay biết. Vì em đã quá mỏi mệt với những cô đơn buồn tủi. Cuộc đời đàn bà của em đã quá héo mòn đến mức chẳng còn chịu nổi nữa. Em đã chấp nhận buông tay, cũng thôi hy vọng anh có thể quay lại. Vì với em bây giờ, mọi điều đều đã trở nên vô nghĩa. Người đàn bà đã từng yêu thương và hy sinh đến quên mình, cũng có lúc trở nên hờ hững với hết thảy như thế. Tất cả cũng vì đàn ông, vì sự vô tâm đến tàn nhẫn của đàn ông...
Tạm biệt anh, người chồng vô tâm! 

Chắc chắn 99% chị em không biết đây mới là thời điểm vàng để bôi nghệ dưỡng da cực hiệu quả

You May Also Like

0 nhận xét